Nghề

Lại lùm xùm "Cơm bình dân, giá du lịch" ở Hạ Long

Hà Khê

Mới đây, sự việc một bữa cơm tự xưng là “bình dân” giá 400.000 đồng tại Hạ Long lại gây tranh luận. Cộng thêm “vết sẹo” từ vụ Cơm sạch Bà Liên bị tẩy chay năm ngoái, đặt ra câu hỏi: có phải cứ đến các điểm du lịch là phải chấp nhận trả giá cao? Liệu cách làm du lịch như vậy có bền vững?

Bữa cơm 400k: Thế nào mới đúng chất bình dân?

Sự việc xảy ra ngày 1/7 tại một nhà hàng ở Bãi Cháy, Hạ Long, khi một gia đình gồm 4 người được tính 400.000 đồng cho đĩa thịt rang, trứng rán, cơm, canh cua và cà muối. Người đăng bài cho biết đĩa thịt chỉ khoảng 200 g, trứng bị cháy cạnh, canh không thơm và cà muối còn sống; khiến nhiều người bức xúc.

Dư luận chia hai luồng rõ rệt: nhóm chấp nhận “giá khu du lịch”, lý luận rằng mặt bằng, điện, thuê nhân công đều cao; nhưng phần lớn phản bác “bình dân mà giá du lịch”, không minh bạch và không tương xứng chất lượng. Tài khoản L.T. bình luận: “Đã treo bảng bình dân thì phải bán giá bình dân chứ đừng ngụy biện”.

Hồi ức Cơm sạch Bà Liên: 70–80k/suất vẫn bị đuổi và vạ miệng tẩy chay

Không phải lần đầu Hạ Long vướng vụ “chặt chém”. Tháng 9/2024, Cơm sạch Bà Liên tại Bãi Cháy bị tố từ chối phục vụ nhóm khách gom 280.000 đồng, chỉ nhận tiền mặt, không thấp dưới 70 000–80 000 đồng/suất. Căng thẳng xảy ra, khách phản ứng, dư luận tẩy chay, chính quyền phải vào cuộc mời làm việc.

Quán tuyên bố “có hiểu lầm”, sau đó xin lỗi và cam kết cải thiện. Nhưng dư âm để lại là rất mạnh: khách thiếu niềm tin vào mức giá “bình dân” tại đây.

Du lịch: Cần minh bạch, không chỉ “chặt chém giá”

Hai vụ việc trên đặt ra nhiều câu hỏi lớn:

  • Có phải cứ ở khu du lịch là phải “chặt chém” giá? Việc tăng giá có thể hợp lý nếu rõ ràng, niêm yết đúng mức chất lượng – nhưng nhiều trường hợp không thế. Du khách phải so sánh, lội tìm review để tránh “gánh giá ảo”.
  • Làm du lịch kiểu gì mới phát triển lâu dài? Giá tăng phải đi đôi với chất lượng, thái độ, dịch vụ – chứ không thể ăn xổi, sống qua ngày. Hạ Long yên vốn vì cảnh đẹp, trải nghiệm, lòng mến khách – giờ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
  • Giải pháp? Cần có cơ chế kiểm soát giá, niêm yết bắt buộc. Khuyến khích các địa phương xây tiêu chí “ưu tiên phát triển bền vững”, minh bạch hóa trải nghiệm khách. Và quan trọng: doanh nghiệp phải tôn trọng chữ “tâm”.

Kết luận

Các vụ việc về giá ăn uống “quá du lịch” tại Hạ Long là lời cảnh tỉnh: du lịch không thể bền nếu vấp phải tâm lý “ăn xổi”. Khách du lịch mong một trải nghiệm có cảm xúc, đủ tốt để đáng đồng tiền. Nếu cứ để các sự cố kiểu này tiếp diễn, Hạ Long – nơi từng là niềm tự hào – sẽ nhanh chóng mất uy tín, khó hồi phục niềm tin. Để bền vững, giá cả phải đi đôi với chất lượng và uy tín.

(Tổng hợp từ Thanh niên, Dân trí, Kênh 14...)